Home / Tin Tức / Những Bài Thơ 20-11 Ngắn NHỮNG BÀI THƠ 20-11 NGẮN 30/10/2021 Những bài thơ ngắn 20 – 11 độc đáo, ý nghĩa là phần tiến thưởng nho bé dại không thể thiếu nhằm dành khuyến mãi cha mẹ, thầy cô và toàn bộ những ai đang công tác trong ngành giáo dục, đào tạo, truyền đạt lại học thức cho con người. Đây là cơ hội để những trò tri ân tới những người đã và đang mang tri thức đến nhân loại. Nếu bạn đang ao ước tìm những bài xích thơ ngắn gọn tuy vậy cô đọng, ngắn gọn xúc tích thì đừng làm lơ những gợi ý sau đây nhé!Thơ ngắn về ngày đôi mươi – 11 ngắn gọn xúc tích và ý nghĩaThơ đôi mươi – 11 hay: tặng ngay côTặng cô bao đóa hoa hồngTặng cô với tất cả hương nồng nhan sắc xuânTháng ngày dạy dỗ ân cầnCho bao cố kỉnh hệ đóng góp thêm phần dựng xâyTiếng cô tưởng niệm mới đâyXây bao hạnh phúc ngập tràn tình thương.Bạn đang xem: Những Bài Thơ 20-11 Ngắn(Khuyết danh)Bài thơ ngắn diễn đạt cô giáo: giáo viên của conMỗi khi vào lớpCô cười cợt thật tươiSay sưa giảng bàiGiọng cô ấm ápBạn nào tuyệt nghịchCô chẳng ưa thích đâuBạn nào chuyên ngoanCô yêu thương lắm đấyCần như hạt muốiĐẹp như hoa rừngCô giáo của conAi mà chẳng quý.(Khuyết danh)Bài thơ ngắn đôi mươi – 11 nhí nhảnh, vui tươiThơ tốt về thầy giáo: gởi thầyThời gian trôi nay em đã lớn khônNhớ dáng vẻ thầy ngày xưa từng dạy dỗ dỗMái tóc thầy nay không hề xanh nữaPha lẫn thêm vài ba sợi bội bạc tháng nămBàn tay ấy em đã có lần được nắmHơi ấm cho em thêm dào dạt tình thươngThầy xoa đầu cùng mỉm cười khôn cùng đượmHọc chăm ngoan, vững vàng tin trên đời thường!Em bé dại bé trước mắt thầy trìu mếnThầy xóa đi cái kinh ngạc đầu tiênCái xa lạ – âu lo cơ hội thầy đếnĐã chẳng còn, chỉ từ lại niềm tinBiết bao nhiêu lứa học tập trò qua điThầy ko nhớ em là ai ngày ấyNhưng cùng với em lúc này và mãi mãiDáng hao nhỏ em nhớ mãi không phai.(Khuyết danh)Thơ 20 – 11 về ngôi trường lớp, cô thầy: Kính thầy côNgày cuối thu nhớ về ngôi trường cũLệ tuôn lòng, ấp ủ gặp mặt nhauẤu thơ ngắc ngứ đôi câuNhờ thầy giáo dạy, mẫu đầu thông minhSân trường cũ in hình năm thángCây bàng già thi phảng phất lá rơiBằng lăng tím biếc lòng ngườiNhờ thầy cô dạy nên đời hôm nayBữa tái phù hợp lòng đầy quyến luyếnTình thầy trò đang nguyện không phaiNhờ thầy cô sẽ thành tàiLòng trân trọng nghĩa tương lai sáng ngờiXin kính chúc Thầy cô mạnh khỏeDắt dìu bao trẻ tuổi đi lênSự nghiệp giáo dục vững bềnCháu nhỏ muôn đời đáp đền non sông!(Phạm quang Thu)Những vần thơ ngắn trăng tròn – 11 về nỗi lòng của người thầyƠn cô, nghĩa thầy“Muốn sang nên bắc cầu kiềuMuốn con hay chữ yêu cầu yêu kính thầy”Công thầy sánh tựa chân mâyChữ cô tạc dáng mang lại “cây” đề xuất ngườiO, a điểm chín điểm mườiLong lanh ánh nhìn em cười cợt cô vuiVầng dương phía trước chớ lùiCó công mài fe ngọt bùi mai sauThầy cô chẳng quản ngại công đầuĐưa đò tri thức sông sâu ngại ngùng gìMỗi năm lại một chuyến điChắp thêm đôi cánh thiên di tung trờiHai mươi, mười một rạng ngờiHiến chương đơn vị giáo ghi nhớ ơn cô thầyMái trường thương mến còn đâyBảng black phấn trắng thơ ngây năm nàoBao nhiêu đáng nhớ ngọt ngàoMột thời thơ dại lấn sân vào trong mơHôm nay ngồi viết vần thơKhắc sâu “nửa” chữ ơn cô nghĩa thầy.(Dạ Quỳnh)Công ơn dạy dỗ của thầy cô là vô bờ bếnBài thơ ngắn trăng tròn -11 về nghề đơn vị giáo: bao gồm một nghề…Có một nghề mà giấy trắng bảng đenVà mái tóc lại bội bạc thêm từng tốiMỗi bước tiến đều tỏ ra hết sức vộiChèo lái bé đò quý phái bến ngóng bình yênCó một nghề cơ mà xã hội tôn vinhGọi nhị tiếng vồ cập ơi Cô GiáoTruyền kỹ năng rồi nghĩa nhân đúng đạoMãi cứ yêu nghề… dù ai bảo em sai…Em lựa chọn 1 nghề dẫu gồm một ko haiNấu “cháo phổi”… em miệt mài năm thángTừ sáng sớm cho tới trời khuya choạc vạngÁp lực luôn kề…bụi phấn trắng luôn rơi.Xem thêm: (Hồng Ngoãn)Phút bình yênMỗi một ngày ao ước một phút bình yênKhi tôi ngắm các bé thơ đã ngủĐôi má phính căng như bầu sữaMắt lim dim trong những giấc mơ vàngĐây ngôi nhà của tôi trường mầm nonNơi tôi thả lòng mình cùng lũ trẻMỗi một năm lại thêm một thế hệCô với trò như thể một gia đìnhĐây là vị trí tôi gửi gắm đời mìnhĐể vun đắp đến mầm xanh đất nướcĐiều mà tôi tuổi tx thanh xuân mơ ướcCô lái đò… theo nhịp bước quê hương.(Khuyết danh)Bài thơ ngắn đôi mươi – 11 về đáng nhớ ngồi nghe thầy giảng bàiBàn tay cô giáoBàn tay cô giáoTết tóc mang lại emVề nhà bà khenTay cô mang đến khéo!Bàn tay cô giáoVá áo đến emNhư tay chị cảNhư tay bà bầu hiềnCô di động emNắn từng đường nét chữEm viết đẹp thêmThẳng đa số trang vởHai bàn tay côDạy em múa dẻoHai bàn tay côDạy em đan khéoCô dắt em điTrên con đường tới lớpĐường đẹp mắt quê hươngĐường lâu năm đất nướcCô bước, em bướcCây xanh song bờ.(Khuyết danh)Giờ học bàiNghiêm trang ngay ngắn ghế bànCô lên lớp giảng chúng nhỏ học bàiChúng bé đã năm tuổi rồiBiết tiến công vần, biết học bài xích a, bCác con cần cù say mêCon như thế nào học giỏi cô phê điểm mườiCon vui nhỏ nhoẻn mồm cười.(Khuyết danh)Những vần thơ vui miệng về ngày 20 – 11: ko đề Hôm ni ngày lễ hộiCủa cô giáo kính yêuEm vui biết bao nhiêuTặng cô nhành hoa đẹpĐóa hồng nhung tươi thắmDo em trồng, bắt sâuCô giáo nhìn thật lâuNụ cười như bày tỏÔi cô vui vui quáTrông em thật tuyệt vờiĐôi má như gọi mờiCô hôn lên thắm thiết.(Khuyết danh)Những bài thơ về mái trường, về thầy cô luôn khiến cho ta bổi hổi nhớ tới những giây phút khi ngồi trên ghế nhà trường. Khoảng thời gian vô tư trong sáng này luôn luôn in đậm trong tâm địa trí và không xẩy ra phai nhạt vị thời gian. Mong muốn rằng các bạn sẽ tìm được bài xích thơ bản thân thích một trong những bài thơ ngắn trăng tròn – 11 cô đọng, xúc tích và ngắn gọn và rất dị ở trên.